Tuesday, January 16, 2007

Quan điểm về CPC

Sau nhiều năm chính phủ cộng sản Việt Nam đàn áp tôn giáo một cách khốc liệt, đặc biệt đối với những người theo đạo Tin lành là người sắc tộc thiểu số ở các tỉnh miền núi phía Bắc và Tây nguyên, các giáo hội Tin lành tư gia tại các thành phố và các tỉnh đồng bằng. Thậm chí chính phủ đã ra những văn bản mật để hướng dẫn, chỉ đạo các địa phương phải tìm cách xoá bỏ đạo Tin lành(Chỉ thị 184). Tháng 9-2004, Bộ ngoại giao Hoa Kỳ đã đưa Việt Nam và danh sách các nước được quan tâm đặc biệt do đàn áp tôn giáo(CPC). Trong suốt hai năm qua, chính phủ Hoa Kỳ đã nỗ lực để đàm phán với cộng sản Việt Nam về tự do tôn giáo, trong khi đó những người theo đạo Tin lành là người H’Mông ở các tỉnh miền núi phía bắc vẫn bị đàn áp, ép bỏ đạo, thậm trí máu của họ vẫn còn rơi, thương tật vì bị đánh đập vẫn mang trên mình. Tháng 6 và tháng 7 năm 2006, máu của nhiều tín đồ Tin lành thuộc hệ phái Phúc âm toàn vẹn tại tỉnh Thanh Hoá vẫn còn rơi vì niềm tin của họ. Hầu hết các tín đồ thuộc các hệ phái tin lành tư gia ở các tỉnh phía Bắc đều gặp rất nhiều khó khăn khi họ xin xác nhận của chính quyền địa phương vào lý lịch để đi xin việc, xin cấp chứng minh thư, xin cấp hộ chiếu, nhiều nơi chính quyền từ chối không cấp vì lý do theo đạo.

Cho đến thời điểm gần diễn ra hội nghị cấp cao APEC tại Hà Nội, các tín đồ người H’Mông mới thực sự không bị đàn áp, nhưng còn một số Hội thánh Tin lành tư gia tại Thanh Hoá vẫn gặp khó khăn và cản trở của chính quyền trong việc họ nhóm lại.

Hiện tại có khoảng hơn 4000 Hội thánh Tin lành tư gia thuộc hơn 50 hệ phái khác nhau, nhưng chính phủ cộng sản Việt Nam mới chỉ công nhận đăng ký chưa tới 10 Hội thánh. Và có trên 400 Hội thánh Tin lành của người H’Mông tham gia đăng ký, nhưng chính quyền mới công nhận được khoảng 30 Hội thánh.

Mặc dù chính phủ cộng sản Việt Nam đã có những tiến bộ khi giảm thiểu việc đàn áp, và sách nhiễu các giáo hội Tin lành tư gia, nhưng điều đó chưa đáp ứng được nhu cầu sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo của những người theo đạo. Sự tiến bộ đó không phải đến từ cái gọi là: “bản chất tốt đẹp của chế độ XHCN” và thực tâm của chính phủ cộng sản Việt Nam. Cộng sản Việt Nam nới lỏng việc kiểm soát tôn giáo do áp lực ngoại giao của Hoa Kỳ nhằm được Bộ ngoại giao Hoa Kỳ rút ra khỏi danh sách CPC, và được Quốc hội Hoa Kỳ bỏ phiếu thông qua PNTR cho Việt Nam.

Ngày 13-11-2006, Bộ ngoại giao Hoa Kỳ đã rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách CPC, đây là thành công của cộng sản Việt Nam và những nỗ lực ngoại giao của chính phủ Hoa Kỳ. Cộng sản Việt Nam chưa thể đáp ứng các tiêu chuẩn về tự do tôn giáo của Hoa Kỳ cũng như chuẩn mực quốc tế, việc Bộ ngoại giao Hoa Kỳ rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách CPC mang tính chất miễn cưỡng, và chiếu cố cho cộng sản Việt Nam, một món quả nhỏ mà bà Ngoại trưởng cũng như Tổng thống Hoa Kỳ muốn tặng cho cộng sản Việt Nam trong chuyến thăm chính thức Việt Nam cũng như tham dự hội nghị APEC diễn ra tại Hà Nội.

Một câu hỏi lớn đặt ra là: “Sau khi cộng sản Việt Nam tổ chức thành công hội nghị APEC, đạt được PNTR, trở thành thành viên chính của WTO, chính sách đối với tôn giáo nói chung và các giáo hội Tin lành nói riêng sẽ như thế nào?” trong khi mà đường lối chính sách tuyên truyền của cộng sản Việt Nam vẫn coi đạo Tin lành là của Mỹ, là đạo phản động, và việc phát triển đạo Tin lành nằm trong chiến lược được cộng sản gọi là: “Diễn biến hoà bình nhằm thay đổi chế độ cộng sản” do “các thế lực thù địch” đang thực hiện. Cộng sản Việt Nam mong muốn dựa vào Hoa Kỳ để làm ăn kinh tế, nhằm duy trì quyền lực lãnh đạo của mình, nhưng mặt khác cộng sản Việt Nam vẫn coi Hoa Kỳ là mối đe doạ trực tiếp cho quyền lực của họ khi mà chính phủ Hoa Kỳ luôn luôn có những đòi hỏi về dân chủ, nhân quyền với cộng sản Việt Nam. Cộng sản Việt Nam và chính phủ Hoa Kỳ vẫn còn nhiều vấn đề cần phải đàm phán và giải quyết về tự do tôn giáo nói riêng và dân chủ, nhân quyền nói chung. Nhưng điều mà tất cả mọi người mong muốn lại là việc cộng sản Việt Nam phải thực tâm nhìn nhận vấn đề tự do tôn giáo, dân chủ và nhân quyền là đòi hỏi thực sự của toàn thể nhân dân Việt Nam, mà họ phải tôn trọng và đáp ứng chứ không phải là việc họ đi đàm phán với Hoa Kỳ để mang tự do, dân chủ và nhân quyền về cho nhân dân Việt Nam.

Nguyễn Văn Đài, luật sư

Hà Nội, ngày 15 tháng 11 năm 2006.

No comments: